Ngày lễ an lành đang đến cận kề với mọi người. Không khí Giáng sinh len lỏi đến từng ngóc ngách của con ngõ nhỏ đến thành phố lớn. Bất kể ai, từ trẻ nhỏ đến học sinh sinh viên, công nhân viên chức các các bà, các ông đều cảm nhận được không khí đó.
Tuy nhiên, mọi người có biết vì sao lại lấy ngày 24, 25 tháng 12 là ngày lễ giáng sinh? Ý nghĩa của nó cũng như chúng ta cần chuẩn bị những gì cho ngày lễ này? Hãy cũng Ikids – đồ chơi trẻ em tìm hiểu nhé các bạn nhỏ?
Lễ Giáng sinh còn được gọi là lễ Thiên Chúa giáng sinh, Noel hay Christmas là ngày lễ kỉ niệm Chúa Giê-su sinh ra đời, theo phần lớn các tín hữu Ki- tô giáo. Họ tin là Chúa Giê-su được sinh tại Bethlehem thuộc xứ Judea nước Do Thái, lúc bấy giờ thuộc Đế quốc La MÃ, khoảng giữa năm 7 TCN và năm 2. Ngày lễ được cử hành chính thức vào ngày 25 tháng 12 nhưng thường được mừng từ tối ngày 24 tháng 12 bởi theo lịch Do Thái, thời điểm tính bắt đầu một ngày là lúc hoàng hôn chứ không phải nửa đêm. Lễ chính thức ngày 25 tháng 12 đực gọi là “ lễ chính ngày”, còn đêm 24 tháng 12 được gọi là “lễ vọng” và thường thu hút nhiều người tham dự hơn. Nhiều giáo hội Chính Thống giáo Đông phương vẫn sử dụng lịch Julius để định ngày, cho nên lễ Giáng sinh cho họ ứng với ngày 7 tháng 1 theo lịch Gregory (gọi là tây lịch hay Công lịch). Theo lịch phụng vụ Công giáo, trước lễ Giáng sinh là 4 tuần Mùa Vọng và sau lễ Giáng sinh là Mùa Giáng sinh (12 ngày mùa Giáng sinh). Lễ Giáng sinh là của những người theo đạo Ki-tô giáo, nhằm kỉ niệm ngày sinh của người lãnh đạo tôn giáo mình, là người mà họ cho là Thiên Chúa xuống thế làm người. Nhưng dần dần, theo thời gian và qua các lễ hội của phương Tây, người ta tổ chức lễ Giáng sinh ngày càng linh đình hơn. Kết quả bây giờ, lễ Giáng sinh được xem như là một ngày lễ quốc tế, với ông già Noel, cây Giáng sinh và cây thông Noel.
Thời kì Giáo hội Cơ- đốc sơ khai (khoảng 2, 3 thế kỉ đầu công nguyên), lễ này được mừng chung với lễ Hiến linh. Tuy nhiên, ngày từ năm 200, thánh Clemente Alexabndria (150-215) đã nói đến một lễ hết sức đặc biệt được cử hành vào ngày 20 tháng 5. Còn hội thánh La tinh thì mừng kính lễ ấy vào ngày 25 tháng 12. Theo một nguồn khác thì tín hữu cơ đốc sơ khai không ăn mừng lễ sinh nhật, vì họ cho rằng ăn mừng sinh nhật là làm theo thói quen của dân ngoại đạo thờ thần tượng. Bởi lẽ đó họ không ăn mừng lễ Giáng sinh của Đức Giê-su trong suốt 3 thế kỉ. Đến thế kỉ IV, những người Cơ-đốc mới bắt đầu ăn mừng mỗi năm một lần nhưng lại sợ bị chính quyền La ã phát hiện và bắt bớ bởi vì đến lúc đó, cơ đốc giáo vẫn chưa được công nhận là một tôn giáo hợp pháp. Những người La Mã, hàng năm ăn mừng “ Thần Mặt Trời” đem ánh sáng đến cho trần gian vào ngày 25 tháng 12. Những người cơ đốc đã nhân cơ hội này để tổ chức mừng ngày Đức Giê-su giáng sinh. Nhờ vậy, chính quyền đã không phát hiện việc các tín hữu cơ đốc tổ chức ăn mừng.
Năm 312, Hoàng đế La Mã Constantine đã bỏ đa thần giáo và theo cơ đốc. Ông này đã hủy bỏ ngày lễ ăn mừng “ Thần Mặt Trời” và thay vào đó là ngày ăn mừng sinh nhật của Đức Giê-su. Đến năm 354, Giáo hoàng Liberius công bố ngày 25 tháng 12 là ngày chính thức để cử hành lễ Giáng sinh của Đức Giê-su.
Chữ Christmas gồm có chữ Christ mà Mas. Chữ Christ là tước vị của Đức Giê-su. Chữ Mas nghĩa là thánh lễ. Khi chữ Christ và Mas viết liền thành chữ Christmas. Christmas có nghĩa là ngày lễ của Đấng Christ, tức là ngày lễ Giáng sinh của Chúa Giê-su.
Noel là từ tiếng Pháp có nghĩa là ngày sinh. Cũng có ý kiến cho rằng tên gọi Noel xuất phát từ tước hiệu Emmanuel, tiếng Hebrew nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta.
Ngoài ý nghĩa theo Đạo Thiên Chúa, Noel là một ngày lễ gia đình, một ngày đặc quyền để tụ tập quây quần mọi người, mọi thế hệ trong gia đình. Đến ngày lễ thì mọi người cùng nhau dự bữa ăn chug vui bên gia đình, bạn bè, không ngủ để cùng nhau vui chơi ca hát, nghe kể chuyện và quây quần bên lò sưởi và cây thông Noel. Trẻ em trong gia đình rất yêu thích ngày lễ này vì tất cả mọi điều ước của chúng trong ngày này sẽ thành sự thật và nhận được quà từ ông già Noel đáng mến. Ngày Noel cũng là một thông điệp của hòa bình: “ Vinh danh Thương đế trên cao – Bình an cho người dưới thế” đây à câu được hát bởi những thiên thần báo tin sự xuất hiện của các vị cứu thế và Noel cũng là ngày người tachia sẻ với những ai bị bỏ rơi, bị đơn côi, bênh hoạn, già yếu...
Cây Giáng sinh là cây thông xanh thường được trang hoàng để trình bày trong dip lễ giáng sinh theo phong tục của người Ki-tô giáo.
Thường vào mùa Giáng sinh, một máng cỏ được đặt trong hang đá (hay gỗ) được dựng lên trong nhà hay ngoài trời, với các hình tượng Chúa Giê-su, Mẹ Maria, thánh cả Thánh Giê-su (Joseph), xung quang là các thiên sứ, mục đồng cùng các gia súc như bò, lừa để kể lại sự tích Chúa ra đời trong máng cỏ.
Bắt nguồn từ năm 1843 khi ông Henry Cole (1808-1882), một thương gia giàu có nước Anh, đã nhờ John Callcott Horsley (1817-1903), một họa sĩ ở Luân Đôn thiết kế một tấm thiệp thật đẹp để tặng bạn bè. Vào Noel năm đó, Horsley trình làng tấm thiếp đầu tiên trên thế giới và sau đó nosddax in ra 1000 bản.
Thiệp Giáng sinh nhanh chóng bùng phát và trở thành mối thịnh hành ở Anh trong suốt 10 năm kể từ khi Chính phủ Anh thông qua đạo luật năm 1846 cho phép bất kì người dân nào gửi thư đến bất kì nơi nào với giá rẻ. Không lâu sau đó, trào lưu này du nhập sang Đức và tới 30 năm sau người Mỹ mới chấp nhận nó.
Đây là vòng tròn kết bằng cành lá xanh dương thường được đặt trên bàn hay treo lên cao để moi người trông thấy, trong 4 tuàn Mùa Vọng. Cây xanh thường được trang hoàng trong các bữa tiệc của dịp Đông chí – dấu hiệu của mùa đông sắp kết thúc. Trong vòng lá đặt 4 cây nến. Tục lệ này khởi xướng bởi các tín hữu Lutheran ở Đức vào năm 1839 với 24 cây nến gồm 20 nến đỏ và 4 nền trắng, cứ mỗi ngày gần Giáng sinh được đốt thêm một cây nến.
Vòng là có hình tròn nói lên tính cách sự sống vĩnh hằng và tình yêu thương vô tận của Thiên Chúa.
Màu xanh lá nói lên hi vọng rằng Đấng cứu thế sẽ đến cứu con người. 4 cây nến bao gồm 3 cây nến màu tím – màu của Mùa Vọng, ây thứ 4 là màu hồng, là màu của Chúa Nhật thứ Ba mùa Vọng, hay còn gọi là Chúa Nhật vui mừng.
Những món quà biểu lộ tình yêu của mọi người với gi đình và bè bạn. Đối với một số người, những món quà Giáng Sinh còn có một ý nghĩa tín ngưỡng sâu sắc. Đó là lễ kỉ niệm ngày sinh của Chúa Giê-su, món quà mà Thiên Chúa ban tặng cho con người.
Khi chúa Giê-su cất tiếng khóc chào đời tại Bethlehem trong một cái máng cỏ, ba nhà thông thái từ phương Đông đã đến để bày tỏ sự thành kính của mình. Họ mang đến ba món quà quý giá đó là vàng, nhũ hương và mộc dược. Vàng có ý nói chúa Giê-su là Vua, nhũ hương tuyên xưng Giê-su là Thiên Chúa và mộc dược tiên báo cuộc khổ nạn và cái chết của chúa Giê-su để cứu chuộc nhân loại. Những người chăn cừu tặng Giê-su hoa quả và những món đồ chơi nhỏ do chính họ tạo ra. Theo truyền thuyết xưa, ông già Noel thường cưỡi xe tuần lộc trên bầu trời, đến nhà có cây thông và leo qua ống khói để đem đến những món quà các em nhỏ đang ngủ và thường để quà trong những chiếc tất.
Ngôi sao 5 cánh thường xuất hiện rực rỡ đủ sắc màu trong mùa Giáng sinh. Một ngôi sao to lớn được treo ở chỗ cao nhất của tháp chuông nhà thờ. Từ đó căng dây ra bốn phía, có nhiều ngôi sao nhỏ, treo đèn lồng và kết hoa rất đẹp mắt.
Ngôi sao trong lễ Giáng sinh có ý nghĩa đặc biệt, theo tương truyền lúc Chúa vừa chào đời thì trên trời xuất hiện một ngôi sao rực rỡ. Ánh sáng tỏa ra mấy trăm dặm. Từ các vùng đất phía đông xa xôi nay thuộc lãnh thổ Iran và Syria, có 3 vị vua được mặc khải tin rằng cứ lần theo ánh sáng ngôi sao tìm tới chắc chắn sẽ gặp phép lạ gọi là lễ ba vua. Từ đó, ba vị tìm theo sự dẫn đường của ánh sáng để đến được hang đá thành Bethelem nới Chúa đã ra đời.
Ngôi sao trở thành biểu trưng ý nghĩa trong mùa Giáng sinh và được treo chỗ trang trọng nhất ở các giáo đường, cơ sở tôn giáo trong đêm Giáng sinh để nhớ đến sự tích trên.
Ý kiến bạn đọc
Theo dòng sự kiện
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn